Chính phủ có thể tài trợ cho các khoản chi tiêu của mình bằng 3 cách : Thứ nhất, chính phủ có thể tăng mức thu các loại thuế. Thứ 2 , chính phủ có thể vay tiền của nhân dân . Thứ 3, chính phủ có thể làm theo cách đơn giản là In tiền.
Nguồn thu từ in tiền được gọi là thuế đúc tiền. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ Pháp (seigneur- có nghĩa là lãnh chúa). Vào thời trung cổ, lãnh chúa nắm quyền đúc tiền trên lãnh địa của mình, ngày nay quyền này thuộc về chính phủ trung ương và đây cũng là một nguồn thu ngân sách.
Khi chính phủ in tiền để chi tiêu, làm mức cung tiền tăng lên. Sự gia tăng của mức cung tiền sẽ gây ra lạm phát. Chính vì vậy, việc in tiền để tạo nguồn thu cũng giống như áp dụng thuế lạm phát.
Thoạt nhìn, có lẽ chúng ta chưa thấy rõ lạm phát có thể coi là một loại thuế , suy cho cùng , không ai nhận được chứng từ yêu cầu phải nộp loại thuế này- chính phủ chỉ in tiền khi cần. Vậy ai sẽ nộp loại thuế lạm phát này? Câu trả lời là người nắm giữ tiền.
Khi giá cả tăng, giá trị tiền thực tế của số tiền trong túi bạn giảm xuống. Khi chính phủ in thêm một số tiền mới để sử dụng , nó làm chi só tiền cũ tring tay dân chúng trở nên kém giá trị hơn. Như vậy lạm phát chính là thuế đánh vào số tiền mà mọi người đang nắm giữ.
Nguồn thu nhờ vào việc tin tiền rất khác nhau giũa các nước và các thời kỳ . Ở Mỹ số tiền này rất nhỏ : Thuế in tiền chiếm chưa tới 3% nguồn thu của chính phủ. Ở Ý và Hy Lạp thuế un tiền chiếm hơn 10% nguồn thu chính phủ. Ở các nước đang xảy ra thời kỳ siêu lạm phát thuế in tiền chiếm nguồn thu chủ yếu của chính phủ.
Ở nước ta, thuế in tền rất lớn vào những năm 1980. Thực tế ở nước ta và nhiều nước khác cho thấy, nhu cầu in tiền cho chi tiêu là nguyên nhân chủ yếu gây ra lạm phát.
Bài viết : Admin Góc Nhìn Trẻ.
Ảnh minh họa : Imgur.
0 comments:
Post a Comment